Categories Thơ ca

Những bài thơ về mùa thu nổi tiếng đi cùng năm tháng

Xuân, Hạ, Thu, Đông là những mùa của năm. Chúng luôn mang trong mình những nét đẹp riêng. Thế nhưng có lẽ thu luôn là đẹp nhất bởi thế mà nó đã đi vào thơ ca một cách sâu sắc. Những bài thơ về mùa thu dưới đây một trong những bài như thế.

Những bài thơ về mùa thu

Tiếng Thu (Lưu Trọng Lư)

 

Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?

Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?

Bài thơ về mùa thu này tác giả đã chọn cho mình một góc riêng để ngắm thu để mơ mẩn vè thu để rồi đứng ngồi không yên khi cảm xúc ùa về và để rồi viết lên những trang thu tuyệt diệu. Bài thơ đã khắc họa được nỗi lòng của người cô phụ đối với người chồng đang chinh chiến nơi xa. Hình ảnh người chồng đi xa ấy cứ khuất dần khuất dần rồi mất hút hẳn theo mù thu theo dáng hình người lính.

Sang Thu (Hữu Thỉnh)

Sang Thu (Hữu Thỉnh)

Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về

Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu

Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi.

Bài thơ diễn tả tâm trạng ngỡ ngàng trước cảnh đất trời đang chuyển biến giao mùa từ hạ sang thu. Thơ về mùa thu tự sáng tác có rất nhiều cảm hứng mùa thu nhưng Hữu Thỉnh đón nhận mùa thu với một hương vị đặc biệt Hương ổi, một màn sương, một dòng sông, một đám mây, một tia nắng. Những sự vật gần gũi thế cũng làm nên những đường nét riêng của mùa thu Việt Nam

Đây Mùa Thu Tới (Xuân Diệu)

Đây Mùa Thu Tới (Xuân Diệu)

Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng;
Đây mùa thu tới – mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.

Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá…
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.

Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ…
Non xa khởi sự nhạt sương mờ…
Đã nghe rét mướt luồn trong gió…
Đã vắng người sang những chuyến đò…

Mây vẩn từng không, chim bay đi,
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.

Đây mùa thu tới là một bài thơ buồn, buồn vì liễu rủ, buồn vì những lạnh lẽo len lỏi tâm hồn gợi nỗi cô đơn vì sự chia lìa, tan tác, buồn vì những nhớ nhung vẩn vơ trải dài thấm vào không gian và lòng người.

**** Tham khảo thêm: Những bài thơ quê hương tô vẽ nét đẹp của dân tộc Việt Nam

Tình Thu (Hàn Mặc Tử)

Tình Thu (Hàn Mặc Tử)

Đêm qua ả Chức với chàng Ngưu
Nhắc chuyện yêu đương ở dưới cầu
Kể lể một năm tình vắng vẻ
Sao em buồn bã suốt canh thâu?

Đêm ấy trăng thu vui vẻ lạ!
Người ta cười nói đến nhân duyên
Sao ta không dám nhìn nhau rõ
Gặp gỡ bên đường cũng thản nhiên?

Đêm trước ta ngồi dưới bãi trông
Con trăng mắc cỡ sau cành thông
Buồn buồn ta muốn về, trăng hỏi:
Thu đến lòng em có lạnh không?

Đêm nay ta lại phát điên cuồng
Quên cả hổ ngươi, cả thẹn thuồng
Đứng rũ trước thềm nghe ngóng mãi
Tiếng đàn the thé ở bên song…

Và được tin ai sắp bỏ đi
Chẳng thèm trở lại với Tình Si
Ta lau nước mắt, mắt không ráo
Ta lẫy tình nương, rủa biệt ly!

Bài thơ Tình Thu thấm đẫm nỗi đau, giày vò tâm hồn của nhà thơ đa tài Hàn Mặc Tử. Một nỗi đau khôn xiết chiếm lĩnh thể xác và tâm hồn.

Một số bài thơ về mùa thu chắc hẳn đã đi sâu vào trong mỗi chúng ta. Thơ thu là nỗi niềm da diết và thật lắng đọng.

Bình Luận
Rate this post

About The Author